Happy International Women’s Day

473_485282898203686_1761119145_n(Vietnamese follows English)

I hate today, March 8th, which is called the International Women’s Day. While it does not make much sense in other countries, in Vietnam it makes me think that I am praised for the WHOLE DAY because I have been disadvantaged, marginalized, looked down on, and treated unfairly for the rest of the year, so today I can be patronized and my head can be patted on with a hidden patriarchal message: “See! Half of the world; you are not forgotten yet!”

This picture says it all. Born and raised in Vietnam, I have never seen a woman who only lives as a housewife. Vietnamese women always work, and work harder than men. They are expected to be super beings, that is, to “excel at work and be perfect at home.” I’m not exaggerating. This is the official motto of the Vietnamese National Women Association: “Gioi viec nuoc. Dam viec nha.” I suspect that this association is secretly run by men whose plot is to exploit women by telling them that in order to be a real woman, she needs to be earn money like a proper breadwinner, take care of the whole family like a respective full time working nanny, and still, be charming, sexy, obedient, and submissive towards her husband.

I long for the day this stupid March 8th will disappear like a remnant of a time when women have 1 out of 365 days to be remembered as proper humans.

Tôi ghét cay ghét đắng ngày 8/3. Nó làm cho tôi có cảm giác rằng mình được tôn vinh trong ngày này vì 364 ngày còn lại của năm mình đã bị đối xử tệ bạc, không công bằng, không được nhìn nhận đúng đắn hoặc không đực đánh giá đúng mức. Thế cho nên ngày hôm nay tôi được tặng này tặng nọ và được vỗ đầu với một cái thông điệp nặng mùi gia trưởng: “Đấy nhé! Một nửa thế giới! Các cô có hẳn một ngày…”Cả đời tôi chưa bao giờ thấy một người phụ nữ Việt Nam chỉ ở nhà làm nội trợ. Mẹ tôi thậm chí còn bĩu môi dè bỉu một cô em họ rằng “nó chẳng làm gì chỉ biết ở nhà ôm con”. Phụ nữ Việt Nam lúc nào cũng làm việc cật lực. Từ lúc sinh ra, họ đã bị cả xã hội mong chờ sẽ trở thành những siêu nhân, vừa phải “giỏi việc nước”, vừa phải “đảm việc nhà”. Đây thậm chí là một khẩu hiệu của Hội Liên Hiệp Phụ nữ Việtnam, cái hội sinh ra để bảo vệ quyền bình đẳng của phụ nữ nhưng tôi chắc chắn rằng nó đang được quản lý bởi một tổ chức bí mật của đàn ông nhằm bóc lột phụ nữ bằng cách làm cho họ lú lẫn mà tin rằng: Để có thể làm một người phụ nữ hoàn hảo thì cô phải vừa kiếm ra tiền như một người lao động chân chính, vừa quán xuyến việc nhà như một Ô sin mẫu mực, đấy là chưa kể phải vừa quyến rũ, nghe lời, gọi dạ bảo vâng, ngoan ngoãn với đức ông chồng của mình.Đến bao giờ cái ngày chết tiệt 8/3 biến mất? Đến bao giờ đàn bà nước tôi mới hết “được” “tôn vinh” một ngày để tiếp tục đầu tắt mặt tối hai tay hai súng 364 ngày còn lại?P/S sorry, quên mất! Thậm chí trong cái ngày được tôn vinh đấy phần lớn phụ nữ vẫn hào hứng khẳng định vai trò của mình bằng cách ngày thường cắm hoa đẹp rồi thì 8/3 cắm hoa đẹp hơn, ngày thường nấu ăn ngon rồi thì 8/3 nấu ăn ngon hơn…

PP/S. Việc ở nhà chăm sóc gia đình phải được coi là một nghề (cho bất kể đàn ông hoặc đàn bà), nhưng không ai trên đời có quyền yêu cầu một người bình thường phải vừa làm đàn ông vừa làm đàn bà. Hết.